ÚT ĐẦN HỌC KINH DOANH

Thảo luận trong 'Quản trị và Khởi nghiệp' bắt đầu bởi Sinh Viên Luật, 8/4/17.

  1. Sinh Viên Luật

    Sinh Viên Luật Moderator

    Út không trả lời hết các câu hỏi của mọi người được Út xin hứa từ từ út sẽ kể hết cho mọi người những gì là" bí quyết "mà út đã từng làm để mọi người tham khảo và tự hiểu nhé . Có như vậy mọi người sẽ rút ra bài học cho mình. Út chỉnh sửa ghi thêm câu này để thay lời cảm ơn vì quá nhiều tin nhắn hỏi thăm Út. Út sẽ trả lời bằng các bài viết chia sẻ tất cả để mong những ai khi rơi vào hoàn cảnh khốn cùng như Út . Hãy tự tin và bước tiếp.

    THANK YOU VERY MUCH!

    Sau khi tần tảo buôn bán chắt chiu được số vốn nhỏ nhoi út Đần hỏi thầy:
    - Lúc trước thầy bảo Út khi nào tiết kiệm được tiền thầy sẽ chỉ cho cách làm cho tiền nó đẻ ra tiền. Bây giờ có bấy nhiêu thôi làm cách nào thầy chỉ Út đi thầy!
    Ông thầy cười và bảo:

    - Có bấy nhiêu thì làm gì được mà lại toàn là tiền " đực " thế này sao mà nó đẻ được. Út chỉ biết tròn xoe mắt nhìn. Ông lại hỏi tiếp:

    - Có biết ở đâu có nhiều " tiền cái " không? Út lắc đầu. Thầy lại cười:
    - Đem đến gửi một ngân hàng nào đó, tốt nhất là một ngân hàng có mối quen biết còn không thì phải làm quen cho bằng được với người quản lý của ngân hàng đó nếu không sẽ bị mất tiền đấy. Út hỏi lại thầy:

    - Gửi ngân hàng mà cũng mất tiền thật sao. Ông vẫn cười: Để sau sẽ giải thích, cứ làm vậy đi nhé.
    Lúc đó Út không hiểu gì mãi sau này Út mới dần hiểu ra: thầy bắt đầu hé mở cánh cửa cho Út bước vào con đường kinh doanh bằng vốn của người khác khi không có vốn. Nên Út cũng đem đến một ngân hàng mà khi còn làm việc cho công ty Út vẫn thường giao dịch lên cũng quen biết. Út gửi số tiền ít ỏi của mình vào đó cùng lời mời:

    - Hôm nào rảnh mời các anh chị qua ăn phở ủng hộ cho em vì em không còn làm việc ở công ty nữa. Đây là số tiền đầu tiên em dành dụm từ nồi phở của mình đấy ạ. Em luôn tin tưởng ngân hàng mình từ lúc còn đi làm vì vậy bây giờ cũng nhờ các anh chị giữ giùm.

    Các anh chị cũng ngạc nhiên lắm nên chắc vì tò mò không hiểu sao Út lại phải nghỉ việc nên đích thân anh phó giám đốc ngân hàng hôm sau tới ăn phở thật. Và sau khi hiểu ra mọi sự rằng: tại sao Út phải bán nhà trả nợ để bây giờ phải ở trong cái "chuồng heo" nơi " hốc bò tó " kia. Và phải ra đường với nồi phở thế này! Anh bảo :

    - Đời không biết thế nào em nhỉ? Thôi cứ chịu khó em ạ, anh sẽ nói mọi người đến ủng hộ em thường xuyên vì cũng gần đây mà. Vậy nhé, vui vẻ đi. ( Và cho đến bây giờ các mối quan hệ tốt đẹp này vẫn được duy trì. Kể cả khi họ chuyển đi nơi khác công tác hay có người về hưu nó vẫn được chuyển giao cho các đời lãnh đạo sau này và tôi vẫn luôn là người khách hàng thân thiết của họ)

    Thế là mối quan hệ giữa Út với các anh chị được xây dựng gắn kết dần dần. Sau một thời gian thầy Út lại bảo:

    - Hãy mang thế chấp sổ tiết kiệm vào ngân hàng đó mà mượn ra 2/3 số tiền có trong sổ đó. Út hỏi mượn để làm gì? Thầy bảo: Cứ làm như vậy đi sau sẽ rõ. Và Út cũng không khó khăn gì để mượn ra số tiền ít hơn số tiền có trong sổ tiết kiệm với thời gian vay ngắn hạn. Sau đó thầy lại bảo Út:

    - Hãy đem số tiền đã mượn gửi vào một ngân hàng khác và chấp nhận trả tiền lãi chênh lệch đó cho ngân hàng đã mượn. Vì ở ngân hàng mới có nhiều " tiền cái " và tiền cái thì mới đẻ được. Nhưng muốn cho nó đẻ thì phải đem nó đi gả chồng thì nó mới biết đẻ nghe chưa? Nếu cứ gửi ở ngân hàng mãi mỗi năm lạm phát bao nhiêu phần trăm thì chẳng mất bấy nhiêu tiền trong tài khoản là gì ?

    Vì khả năng của Út đủ để chi trả số tiền lãi này. Và cứ như vậy theo một vòng tuần hoàn mượn rồi gửi rồi lại trả rồi lần sau lại mượn số tiền cứ tăng dần theo năm tháng cùng uy tín của Út với các ngân hàng cũng được thiết lập. Vì các ngân hàng vẫn nghĩ Út đang buôn bán kinh doanh gì đó nên khi cần thì mượn và có trả rất đúng hẹn và uy tín suốt thời gian qua. Cho đến một ngày thầy Út bảo:

    'Hãy đi tìm mảnh đất hay cái nhà nát nào đó có thể buôn bán được hoặc nó có thể sinh lời mua nó hoặc thuê nó hoặc có thể bán luôn cái "chuồng heo" của mình đi cộng tiền lại và thượng lương vay mượn ngân hàng thêm chút đỉnh trong khả năng chi trả của mình. Tự phát huy những gì mình có mà sáng suốt tìm đường đi nhé. Con đường đã mở ra bắt đầu bằng các mối quan hệ rồi đó cố mà giữ chữ TÍN.
    Và Út bắt đầu nghĩ đến chuyện đi mua bất động sản. Út sang Q4 nơi giải tỏa các phường để làm con đường Khánh Hội mở sang Q7 bây giờ. Lúc đó đất đền bù cho dân tại phường 4 Q4 rất rẻ vì lịch sử khu đó lên ít người mua chỉ vài chỉ vàng là mua được cái nền nhà. Út chọn những vi trí tốt và vừa túi tiền của mình thiếu chút đỉnh Út có thể mượn ngân hàng. Hồi đó mượn ngân hàng với tư cách pháp nhân vô cùng khó. Thế chấp nhà không đủ 30m2 cũng không được. Út chỉ nhờ mối quan hệ và lòng tin mà mình đã xây dựng mà thôi. Họ cũng nghĩ Út đã dám bán nhà trả nợ và Út cũng vay mượn xưa nay chưa thất hứa bao giờ và số tiền vay cũng đủ khả năng chi trả nên hợp đồng vay mượn nào Út cũng được giải ngân nhanh chóng.

    Cứ vậy Út mua 1 nền nhà cũng chẳng sang tên lại tìm cách bán đi và sang tên cho người chủ mới đỡ được khoản thuế. Hồi đó cũng ít phải chịu các loại thuế phí và chưa có luật đất đai, luật xây dựng như bây giờ lên rất thuận lợi với Út và chỉ sau vài lần mua đi bán lại Út có một số vốn kha khá. Út bắt đầu nghĩ đến chuyện phải đổi căn nhà để có nơi buôn bán. Út rao bán cái " chuồng heo" sau khi đã xây cất lại cho đẹp đẽ bằng số tiền kinh doanh đất. Và Út lại đi kiếm một căn nhà khác. Lúc này thầy lại bảo Út:

    HÃY TẠO RA GIÁ TRỊ CHO BẤT ĐỘNG SẢN, VÌ GIÁ CỦA BẤT ĐỘNG SẢN VÀ GIÁ TRỊ CỦA BẤT ĐỘNG SẢN LÀ HAI THỨ HOÀN TOÀN KHÁC NHAU.

    Và Út lại đi tìm mua một căn nhà nát khác nhưng có thể buôn bán được Út sửa chữa lại Út lại bán phở vì lúc này Út có đủ khả năng để mở ra bán có khách hàng và giữ được khách hàng. ( Cái khoản tìm kiếm khách hàng Út cũng hơi nhạy bén chút mặc dù nhiều khoản Út khờ ). Căn nhà nào Út mua Út cũng gây dựng công việc kinh doanh tấp nập. Cái này người ta gọi là sinh khí của Bất động sản đấy. Và cứ như vậy Út làm cho những căn nhà mua có giá trị hơn khi nó có sự kinh doanh tốt và Út lại bán căn nhà đó đi để mua căn nhà khác và lại tiếp tục sửa chữa buôn bán và lại bán để lấy tiền chênh lệch trả nợ.

    Sau 9 lần mua và bán nhà với 9 lần chuyển nhà thì Út trả hết toàn bộ số nợ trước đây và chị hàng xóm đã bán cho Út căn nhà bây giờ. Nó ứng nghiệm đúng với lời Út nguyện 10 năm trước, Út đã chia sẻ trong bài: ĐỊNH MỆNH NHÂN DUYÊN VÀ LỜI NGUYỆN VỚI PHỞ.

    Bây giờ Út Đần luôn nghĩ rằng bất cứ việc gì cũng có cách giải quyết chỉ cần sự kiên trì và nhẫn nại. Nhưng xin: HÃY XÂY DỰNG LÒNG TIN VÀ TẠO DỰNG UY TÍN CHO MÌNH BỞI TIỀN BẠC ĐẾN TỪ CÁC MỐI QUAN HỆ BẮT BUỘC PHẢI LÀM ĐƯỢC ĐIỀU NÀY.

    Kinh nghiệm Út rút ra cho mình: Hãy luôn mượn tiền người khác khi mình có tiền vì lúc có tiền mình dễ dàng mượn được. Và luôn trả họ đúng như đã hứa. Tuyệt đối không thất hứa vì bất cứ lý do nào. Đừng đợi đến khi cần mới đi mượn mọi người không biết uy tín của mình thế nào mà cho mượn sẽ khó cho mình rất nhiều. Hãy tự chứng minh uy tín của mình bằng hành động tự mình có thể làm được. Mỗi người hãy tự tìm ra cách giải quyết riêng phù hợp với hoàn cảnh của mình nhé
    Út thành tâm chúc mọi người vui vẻ mọi việc hanh thông thẳng đường tiến tới nhé.
     
    danh sách diễn đàn rao vặt gov chất lượng