Trời sập tối, mọi vật đã trở nên tĩnh mịch hơn mặt trời đã đi qua các ngọn đồi mà lặn xuống

Thảo luận trong 'Tâm sự ngôn tình' bắt đầu bởi Lê Thanh, 26/4/17.

  1. Lê Thanh

    Lê Thanh Thành viên

    Khép lại ngày dài mệt mỏi.
    Cô đi học về mở của bước vào căn nhà nhỏ, mọi thứ trong nhà bị sáo trộn, một số đồ thủy tinh vỡ, tủ đồ bị lật tung.cô cũng không quá ngạc nhiên vì nó quá quen với cô .
    "Thanh Đằng… con gái yêu của ta." Người đàn ông tay cầm chai rượu đã hết nửa nói với cô.

    "Ông cũng có thể nói được những câu như vậy sao?" Cô cảm thấy ớn lạnh có gì đó bất an,những giọng nói của cô vẫn ánh lên sự khinh bỉ.

    "Hic… dù gì ta cũng là cha của con" người đàn ông nấc lên mà nói.

    "Cha… ông hại chết mẹ tôi còn dám nói. " Cô nhếch mép khinh bỉ người cô gọi là cha.

    "Mày … Im miệng!" Ông ta thét lên giận dữ với cô.

    "Tôi nói đúng rồi chứ gì? Năm đó ko phải do ông cờ bạc thua nợ… để bọn đầu gấu đến tìm, mẹ tôi vì đỡ cho ông nhát kiếm mà qua đời, tất cả là do ông!" Nước mắt chảy dài, nơi đáy mắt cô ánh lên sự thù hận.

    "Tao không quan tâm… hic tao đã bán mày cho một quán bar " Ông ta nói trong mem say.

    "Ông còn là con người ko?" Cô nghe như sét đánh ngang tai, hét lên đầy giận dữ nhìn ông ta với ánh mắt lạnh khốc.

    "Tao cũng chỉ kiếm chút tiền uống rượu thôi." Ông ta dửng dưng không quan tâm đến cô, mà đi ra khỏi căn nhà.

    Cô đứng chết lặng nhìn ông ta rời khỏi nhà. Cô hoang mang, lo sợ mọi thứ cảm xúc len lỏi khắp cơ thể cô.

    "Mẹ à! Con phải làm gì đây? " cô lẩm bẩm như cái xác không hồn, bước ra khỏi căn nhà.

    Bóng đêm lạnh lùng ôm lấy cô, phố đêm nhộn nhịp nhưng sao bóng dáng mảnh khảnh kia cô độc đến thế! Lối thoát nào cho cô.
    Cô ngất lim trên đường.
     
    danh sách diễn đàn rao vặt gov chất lượng