Ta là hoàng đế, muốn loại nữ nhân nào mà không có đây?

Thảo luận trong 'Tâm sự ngôn tình' bắt đầu bởi Người đưa tin, 22/4/17.

  1. Người đưa tin

    Người đưa tin Thành viên

    Hậu cung có 3000 giai nhân. Ta là hoàng đế, muốn loại nữ nhân nào mà không có đây? Nhưng ta lại phải lòng một nữ nhân không yêu mình... Vì nàng giang sơn này ta cũng không cần.

    Vì muốn có nàng, ta đã giết cả con dân của mình, cả một thôn trang 308 người, già trẻ lớn bé, trong đó còn có cả gia đình nàng... Nàng hận ta, ta sẽ làm cho nàng yêu ta. Thân xác nàng ta có, trinh tiết nàng cũng thuộc về ta, nhưng đó là dùng thủ đoạn mới có được. Ta muốn nàng cười, nàng đáp ứng. Nàng cười rất đẹp, rất rực rỡ nhưng cũng rất giả tạo, rất miễn cưỡng.

    Nàng nói muốn đi Tây hồ, ta liền đưa nàng đi Tây hồ.

    Nàng nói muốn ăn củ sâm Diệp lục của Bắc quốc, ta liền cho người tới đó. Nàng lại nói muốn tự ta đi, không sao, ta đi đến đó. Nàng có lẽ không biết, muốn có củ sâm ấy thì chỉ có thể đổi bằng mạng người, khi trở về ta chỉ còn nửa cái mạng... Nàng muốn ta phế bỏ hết phi tần hậu cung, ta chỉ cần nàng, ta dẹp cả hậu cung.

    Nàng muốn làm hoàng hậu, ta liền không quản quần thần phản đối mà phế truất hoàng hậu đương nhiệm, để nàng ngồi vào vị trí đó. Nàng muốn ta giết sạch những vị quan thần phản đối nàng, ta nhắm mắt gật đầu. Tất cả, chỉ là muốn nàng mỉm cười thật lòng với ta, nhưng đến giờ vẫn chưa có được, nàng vẫn mỉm cười giả dối.

    Văn võ bá quan nói ta là hung quân, là Trụ vương thứ hai. Con dân ta phỉ phỉ báng ta, chửi ta... Ta đều không quan tâm. Ta hèn mọn cầu xin tình yêu của nàng, đến cuối cùng... ta có được gì đây?

    " Ngưng nhi... Nàng muốn mạng ta sao..." Ngước nhìn người con gái đang chỉ thẳng mũi kiếm vào ta. Là nàng, Ngưng nhi mà ta yêu nhất, trân trọng nhất.

    " Đúng, ta muốn ngươi chết... " Nàng vẫn vậy, chỉ là... lúc này sự chán ghét cùng thù hận ngập tràng đáy mắt. Vì sao?

    " Ngưng nhi... vì sao..." Ta yêu nàng, là sai sao?

    " Ngươi giết chàng..." A? Nàng vẫn chưa quên được nam tử đó, nam tử mà nàng yêu nhất, thương nhất. Nhưng ta không có làm gì hắn đâu.

    " Ngưng nhi... Hắn không phải ta giết... Thật sự... không phải ta..." Ngưng nhi, trong lòng nàng nam tử dó quan trọng hơn ta, vĩnh viễn như vậy.

    " Không phải ngươi? Vậy thì là ai đây?" Nàng không tin ta... từ đầu đã như thế... Ngưng nhi, tin ta một lần không được sao?

    Một kiếm của nàng, đâm thẳng vào tim ta. Là ta cố ý, ta chết đi thì nàng vui hơn, thì để cho ta chết đi. Máu, từ lòng người tuông ra. Từng gọi, từng giọt rơi xuống. Trong đó, còn có cả nước mắt của ta... Đau, tê tâm liệt phế.

    Nhưng mà. " Ngưng nhi, nàng đi mau... Thị... thị vệ sẽ vào... nàng sẽ chết a..."

    Đến cuối cùng, đều ta không yên tâm về nàng. Hạ sát hoàng đế, tội chu di cưu tộc. Ta không muốn nàng chết.

    Thời khắc ta ngã xuống, ta thấy trong mắt nàng hiện lên sự kinh ngạc. Sau đó nàng rơi lệ. Ngưng nhi, ta chỉ muốn nàng cười vì ta, không muốn nàng khóc vì ta đâu. Nín đi, đợi đó...ta giúp nàng lau đi...

    Không được rồi... Ngưng nhi... ta mệt quá... không nhất tay nổi nữa rồi... Nín đi, đừng khóc nữa... ta sẽ đau lòng lắm... Đợi ta... ta ngủ một lát... một lát thôi... sau đó sẽ giúp nàng vui lên... Ta hứa đó.

    Hôm đó trời mưa, âm mà thê lương...
    Sau đó cô gái tên Ngưng nhi tự sát.
    _________ END______________
     
    danh sách diễn đàn rao vặt gov chất lượng