PHÚC HẮC ĐẤU VÔ LẠI Part 8

Thảo luận trong 'Tâm sự ngôn tình' bắt đầu bởi Anam, 26/4/17.

  1. Anam

    Anam Thành viên

    - Ta và Tiêu Hồn sẽ chuẩn bị hỉ tiệc. Hai ngươi đi làm giá y ! Vô Ảnh đưa ra quyết định. Tiêu Hồn tán thưởng.
    - Không được!! Hăc Ưng nhảy dựng lên. Bọn ta sẽ chuẩn bị tiệc, các ngươi đi lo giá y. Kiếm Nhất bên cạnh gật gật đồng ý.
    - Không được! Hắc Ưng! không phải ngươi giỏi trêu hoa ghẹo nguyệt lắm sao, mấy cô nương Hoa Nguyệt Lầu
    của ngươi đâu? Sao không triệu họ đến giúp. Vô Ảnh híp mắt khinh bỉ, lại quay sang Kiếm Nhất.
    - Kiếm Nhất. Nghe nói nha đầu mập con gái của lão bản Hồng Lâu Mộng rất thích ngươi...
    Vọt một cái, bóng dáng Kiếm Nhất biến mất, chỉ ném lại một câu vọng vào từ ngoài cửa "Ta sẽ chuẩn bị giá yyyyyyy...."
    Có trời mới biết, hắn sợ nha đầu kia đến mức nào, chỉ cần thấy bóng dáng đen mập đó là hắn muốn tàng hình. Mấy tên này luôn mang nàng ra uy hiếp hắn. Khốn kiếp!
    Hắc Ưng hậm hực đi theo Kiếm Nhất. Các chủ cũng thật là...Thất Sát Các của bọn hắn từ trên xuống dưới không tìm đâu ra một nữ nhân. Bảo bọn hắn đường đường là tứ đại hộ pháp nổi danh giang hồ đi chuẩn bị giá y, còn mặt mũi nào mà cầm kiếm. (Đại Boss của các chú còn chả thèm mặt mũi, các chú cần làm gì [​IMG]:))))
    ..............
    Thất Sát Điện, vị trí chủ vị, nam nhân một thân hắc bào, đai lưng vàng kim óng ánh. Mặt nạ bằng bạc che kín khuôn mặt, chỉ để lộ đôi mắt lạnh như băng hàn, kết hợp với vẻ lạnh lẽo trên mặt nạ trắng bạc khiến không gian xung quanh như ngưng kết lại. Hắn đang đợi, cũng đang đánh cược với chính mình. Nàng có đến không? Nếu nàng đến, hắn có thể khẳng định vị trí của hắn trong lòng nàng. Nếu nàng không đến...Tay cầm chén trà khẽ siết. Rắc!! Chén trà trong tay vỡ tan, mãnh vỡ cứa vào tay hắn, vài giọt đỏ tươi chói mắt rơi xuống. Đau đớn ở tay dường như không có một chút tác động gì, đôi mắt lạnh lẽo đó vẫn luôn dõi thẳng ra cửa, tĩnh lặng không gợn sóng.
    - Các chủ, phu nhân đã đến ạ. Còn có..đi cùng...một nam nhân.
    Nhìn thấy ánh mắt lạnh băng kia, tên thuộc hạ rùng mình, lời nói không mạch lạc.
    Nam nhân? Dũng khí lớn đấy. Nhưng nữ nhân của ta, không cần người khác đứng bên cạnh.
    - Quăng hắn cách xa 50 dặm! Giọng hắn bình thản không cảm xúc.
    - Dạ !
    ............
    - Mời cô nương đi theo ta. Tên đó ở lại !
    Tên thuộc hạ chỉ tay vào Mộc Đầu. Ánh mắt loé lên chán ghét. Hừ, dám tranh nữ nhân với các chủ của bọn hắn, chán sống rồi sao?
    - Không được! Tiểu Bối, muội không thể vào đó một mình. Mộc Đầu kiên quyết ngăn cản.
    Nghe vậy, tên thuộc hạ càng nhếch mép khinh bỉ. Hắn nghĩ hắn là ai, nếu các chủ muốn, cả ngàn cái mạng hắn cũng không đủ nạp.
    - Mộc Đầu, huynh yên tâm. Ta sẽ không có chuyện gì.
    - Tiểu Bối...!! Lời chưa nói hết đã bị tên thuộc hạ chắn trước mặt, gạt tay lui lại một khoảng.
    Bối Lạc truyền cho hắn ánh mắt ý bảo hắn yên tâm. Nàng quay ra lườm tên thuộc hạ một cái, đám người hung tợn này, có cần thế không?
    ...............
    Không hổ là địa bàn của sát thủ. Dọc đường đi trên tường chỗ nào cũng treo vũ khí. Cái đám người này liệu có lấy vũ khí làm trang sức để đeo luôn không đây? Càng vào sâu Bối Lạc càng cảm thấy lạnh, tâm hồi hộp bất an.
     
    danh sách diễn đàn rao vặt gov chất lượng