Cô đứng đó gió thổi bay làm loạn cả tóc cô_nhưng vẻ đẹp như thiên thần đó dù sao cũng ko che dấu được_mắt cô nhìn về phía xa có vui có buồn có hoài niệm nhưng cũng có bi thương - Năm xưa chính nơi này anh đã hứa sẽ chăm sóc em trọn đời ,nhưng cũng chính nơi này anh đã bỏ mặt em sống chết ,quá khứ đã qua anh còn muốn níu vậy sao lúc đó ko suy nghĩ mọi việc sẽ ra nông nỗi này ? /cô cười nhạt_nước mắt rơi_cô la lớn trên cánh đồng ko bóng người_cô ngồi thẳng xuống đất vô lực nhìn về phía xa / Trong lúc cô đau đớn đang khóc_cậu đứng phía sau 1 góc cây tay nắm chặt lại thành nấm đấm - Tại sao ko chọn anh ? Sao em vẫn yêu tên đó ? Anh ko đủ tốt sao ? Hoàng Thiên anh đã bỏ rơi em ấy vậy sao còn tìm em ấy làm gì ? Hoàng Thiên anh đợi đó ,anh sẽ ko yên với tôi đâu /cậu quay lưng bước đi_bây giờ cậu sẽ lập kế hoạch để đem cô về và tránh xa anh / Trong phía sau của bụi cây.anh nghe cô nói hết_anh tự hận bản thân ngu ngốc_đấm mạnh xuống đất tay chảy máu nhưng anh ko màng anh biết nỗi đau này ko bằng nỗi đau mà cô phải chịu 5 năm qua_tất cả tại anh là anh đáng chết Nắng vẫn chiếu sáng cánh đồng nhưng tâm m.n thì lại lạnh giá 1 kế hoạch mưu đồ đã được đặt ra ,mọi chuyện sẽ ra sao ?