GẬM NHẤM NỖI CÔ ĐƠN hay KẾT NỐI TRÁI TIM

Thảo luận trong 'Quản trị và Khởi nghiệp' bắt đầu bởi Sinh Viên Luật, 10/4/17.

  1. Sinh Viên Luật

    Sinh Viên Luật Moderator

    Bạn thích sự nghiệp kinh doanh theo hướng nào? Bên trái hay bên phải?

    [​IMG]⛄ GẬM NHẤM NỖI CÔ ĐƠN hay KẾT NỐI TRÁI TIM

    [​IMG] Bạn có 5 kịch bản khi trèo lên đình thành công, chưa biết cái nào hơn cái nào, tùy theo giai đoạn, tùy theo môi trường, tùy theo niềm tin của Bạn vào cuộc sống:
    1. Hoàn toàn cô đơn: theo đuổi ước mơ-giá trị của chính mình, quên tất cả mọi thứ trên đời này.
    2. Cô đơn trong 1 khoảng thời gian: tập trung- kiên định làm thật nhanh và quyết liệt để sau 10-15 năm sẽ dành phần đời còn lại cho những người thân yêu, cho cuộc sống đời thường.
    3. Linh hoạt: phân chia khung thời gian trong ngày để cân bằng mọi thứ.
    4. Giúp đỡ mọi người bớt cô đơn hoặc lấy việc giúp người khác là niềm vui (mình hy sinh nhiều hơn), từ đó mình bớt cô đơn.
    5. Cùng mọi người vui vẻ, hòa mình vào mục tiêu của họ, họ hòa vào mục tiêu của mình, đồng cam cộng khổ, cùng tiến đến mục tiêu chung.

    Cách đây vài tuần, một chủ đề bỗng trồi lên, ngày 27-28/12/2016, anh Chánh có viết một bài về "Giúp sếp bớt cô đơn", và ngày kế tiếp trả lời phản biện của anh PL. Tôi cảm thấy các anh thật tuyệt, mọi ý kiến-phản biện đều xoáy rất sâu vào mối quan hệ giữa sếp và lính. Theo tôi, các anh/ chị doanh nhân trong group sẽ còn "Cô đơn triền miên, cô đơn đến khi thành công, thậm chí cô đơn mãi mãi". Đó là giá phải trả cho việc "Trèo lên đỉnh cao". Câu hỏi đặt ra "Tại sao Bạn cô đơn?"

    Ban quản trị group có làm 1 khảo sát nhỏ các đức tính của doanh nhân trên group, có rất nhiều khía cạnh được các thành viên đề cập, nhưng tôi rút gọn vài ý quan trọng: các doanh nhân thường rất "Tập trung- Kiên trì; Tinh thần học hỏi cao- mày mò từ sách vở, thực tế; Kỷ luật - quản lý thời gian cực tốt, ...". Như Walt Disney có chốt 4 chữ C_mô tả một doanh nhân (Curiosity: tò mò, Confidence: tự tin, Courage: can đảm, Consistency: kiên định). Chỉ từ các đức tính cơ bản này thì các doanh nhân đã trở thành người cô đơn rồi, Bạn thấy cốt lõi chưa? Đoạn chia sẻ này chỉ mất 7 phút để thử thách lòng kiên trì-tính tò mò của Bạn. Xin mời.

    [​IMG] Khoảng 8-9 năm trước, tôi đã từng phục vụ cho một công ty phân phối trong lĩnh vực IT, cũng là một công ty vừa khởi nghiệp được vài năm, một công ty mô hình SME đơn giản với nhân lực khoảng 50 người nhưng doanh số 1 năm đạt được khoảng 400-500 tỉ, do được làm master dealer vài thương hiệu nước ngoài hàng đầu trong ngành, đó là một con số rất lớn nếu chia bình quân đầu người thì mỗi thành viên đóng góp khoảng 8 tỉ, doanh số trên năng suất lao động mỗi người rất tốt, công ty này kịp lên sàn thì khối anh "lướt sóng" thấp thỏm. Mọi thành viên trong công ty đều kiêm nhiệm rất nhiều việc khác nhau. Như những bạn trẻ khác, tôi bắt đầu là một nhân viên trong công ty, từ khi tôi vào làm thì các sếp của tôi đều lần lượt "bỏ của chạy lấy người" khỏi công ty do cùng lúc làm quá nhiều đầu việc, cuối cùng tôi cũng phụ trách hết cả phòng Marketing, nói cho oách được gọi là quản lý marketing- trưởng phòng marketing, thật ra có bao nhiêu việc tôi làm hết vì phòng tôi lúc đó chỉ có 3 người, trong đó người thứ 2-3 ra vào liên tục, phần còn lại thường thuê cộng tác viên (các Bạn trẻ trước khi khởi nghiệp nên tham gia vào các công ty vừa và nhỏ như thế này vì được học rất nhiều thứ ngoài chuyên môn, con người luôn trong trạng thái "ra biên", luôn nằm ở tình trạng "thắng-thua", giữa việc "lên chức lên lương-sa thải", đổi lại ta có sự trải nghiệm không giới hạn).

    Tôi đặt mục tiêu trở thành GĐ_Mkt, mỗi ngày trôi qua tôi quần quật làm việc (đừng có ai thắc mắc sao tôi không biết quản lý thời gian, tôi bực đấy, việc không tên vô cùng nhiều, và cũng đừng có ai nói sao không tuyển thêm người nha, công ty nhỏ không có nhiều ngân sách, muốn làm marketing giỏi phải vào mấy chỗ như này để biết thiếu thốn nguồn lực như thế nào), tôi cảm thấy cực kì- cực kì áp lực vì chính bản thân không thể kết nối với tất cả 49 người còn lại bao gồm cả sếp. Mỗi khi có chương trình khuyến mại hoặc có hội chợ chuyên ngành, tôi đều ở lại khuya, đến 23-24g tôi mới rời công ty, khi đi ngang phòng sếp, tôi dòm vào, thấy anh ấy vẫn ngồi đấy, một mình trong căn phòng lạnh lẽo. Từ khi bắt gặp hình ảnh đó, tôi bắt đầu quan sát thói quen sinh hoạt của sếp, và tôi phát hiện ra rằng "Anh ấy quá cô đơn".

    Mỗi buổi chiều, cô vợ trẻ của sếp đều vào công ty để kêu gọi chồng về nhà dùng cơm với gia đình, không xi nhê. Cô ấy dẫn cả con vào công ty để gây áp lực ông bố, không xi nhê. Cô ấy kiếm chuyện là anh đi tiếp khách mèo mỡ với con nào để mà không nhớ tới gia đình, không xi nhê. Cô ấy sinh thêm 1 bé nữa để "phe ta" có đông quân số hơn, cũng không xi nhê. Ai hỏi "sự tập trung và kiên định của doanh nhân" là thế nào, là thế này đây.

    Nhân viên trong công ty mỗi người đều có task list công việc để thực hiện, mạnh ai nấy hoàn thành công việc (thời đó, công ty tôi đã áp dụng ERP, quản lý-đánh giá kết quả công việc trên phần mềm online), sếp không có nhiều thời gian trò chuyện với nhân viên, anh quản lý mọi người dựa theo năng suất lao động- theo nhóm công việc, cả công ty như những con robot làm việc. Các vị trí lao động cứ thường xuyên ra vào, không thấy sự kết nối giữa con người và con người. Ngày tôi thấy mọi người vui nhất là khi tôi tổ chức tất niên cho công ty, chỉ có ngày ấy mới thấy sự thân thiện của các thành viên, mọi người tham gia các trò chơi team building như những đứa trẻ lần đầu có chiếc xe mới, búp bê mới. Tất cả đều cô đơn. Liệu có vấn đề gì liên quan giữa "sếp cô đơn" và "nhân viên cô đơn"? (Kính mời các anh/ chị thảo luận bên dưới nha)

    Tôi muốn thay đổi, mọi chuyển biến tích cực đều bắt đầu khi bạn rời vùng an toàn của chính mình, khát khao càng lớn thì càng có nhiều cánh cửa được mở ra, tôi bắt đầu trò chuyện với sếp. Anh ấy sắp xếp lịch làm việc cho chính mình vô cùng dày đặt, từ 5g sáng đã dậy tập thể dục cho đến 11g đêm mới về đến nhà, lịch làm việc kinh khủng. Các đồng chí khuân vác trong công ty đều thua sếp khi chơi trò vật tay, thể lực sếp thiệt đáng nể. Lúc đó, tôi rất ngưỡng mộ sếp, một người kỷ luật, ham học hỏi và nỗ lực mỗi ngày. Tuy nhiên, tôi lại chán cảnh cô đơn như sếp, chán cảnh thiếu tình cảm như sếp- một người sắt đá- vô cảm, vì tôi cũng là một người cô đơn, tôi đã oải tình trạng của mình trong thời gian dài, tự hỏi sau này, khi tôi lên TOP như sếp chẳng khá khẩm hơn, thế thì đời còn gì là vui. Cho đến gần đây, sau thời gian chia tay với sếp, tôi có liên lạc với anh ấy, tôi thấy anh khác hẳn, có vẻ gần gũi hơn, thấy anh bớt bận rộn hơn, có vẻ đã nghiệm trải cuộc đời hơn hoặc đã hiểu ra được giá trị gia đình, hiểu được "sự cô đơn đỉnh cao".
     
    danh sách diễn đàn rao vặt gov chất lượng