Bổn cô nương đây muốn bùng cháy!!!! - Mình chia tay đi em ạ - Câu nói đau đớn dc nói ra 1 cách lạnh nhạt khiến đối phương đứng như trời trồng - Hả?!! Anh đang đùa đúng ko? - Nó há hốc mồm sửng sốt. Ko thể tin nổi là người con trai nói yêu nó giờ đây đang đứng trước mặt nó nói 2 chữ '' chia tay'' - Anh ko đùa. Chuyện này là chuyện nghiêm túc. Hiểu Lâm, anh biết làm như vậy là ko công bằng vs em nhưng anh nghĩ em chưa đủ trưởng thành để yêu. Anh xin lỗi - Anh chàng kia thở dài - Chia tay đi em ạ. Như vậy sẽ tốt cho cả 2. -''...'' - Tính cách của em nó quá trẻ con. Anh thì lại bận rộn mà em lại luôn luôn tìm cách ăn vạ vs anh. Anh ko muốn mình mất đi công vc làm ăn.... -''..'' - Tô Hiểu Lâm, em đang khinh thường anh đấy hả? - Ko. Tôi chả khinh ai hết. Chả là tôi chỉ ngửi thấy mùi giả dối quanh đây thôi, thưa anh Dạ Trần - Nó buông đôi lời sắc bén làm tên kia tức xì khói nhưng vẫn phải giữ bình tĩnh - Em là 1 cô gái mạnh mẽ. Anh tin em có thể vượt qua dc chuyện này... Anh ta đâu biết, con gái cho dù có mạnh mẽ đến cỡ nào chỉ cần nghe đến 2 tiếng '' chia tay'' cũng có thể trở nên mềm yếu Nó im lặng nhìn bóng lưng quen thuộc ấy quay lưng bước đi mà lòng đau như hàng ngàn mũi tên xuyên qua vậy. Chờ cho bóng anh ta đi xa dần, nó ngồi thụp xuống, nước mắt tuôn rơi. Nó vốn mạnh mẽ, cho dù chuyện có tệ như thế nào nó cũng có thể vượt qua dc nhưng có lẽ chuyện này là 1 thử thách lớn đối vs nó. Nó cần thời gian ---------------------------------------------------------------------- - Dạ Trần đáng ghét! Dám bỏ rơi bà hả? Đỡ 1 chưởng của bà đi này, đồ ngựa đực đáng chết !!! - Nó hét lên vs cái bao cát sau đó dồn toàn bộ sức lực và tức giận vào cú đấm uy nghi đầy mãnh liệt '' Rầm'' '' Bịch, bịch, bịch'' - Tô Hiểu Lâm, mày làm thủng bao nhiêu cái bao cát rồi hả, con ăn hại kiaaaaaaaaa - Anh trai nó cầm cái chổi lao tới Lần này nó ko còn sức để né tránh cú phóng chổi tên lửa của anh nó nữa mà cứ thế ngồi im chịu trận. Nó khóc lớn. Tiếng khóc của nó mỗi 1 to hơn. Nó khóc ko phải vì nó đau mà do cái thứ đang phập phồng trong lồng ngực nó đang vỡ dần chỉ vì 1 người con trai - Mày làm sao thế? - Anh nó ngồi xuống bên cạnh, hỏi. Nó chỉ im lặng ko nói j, lắc đầu nguầy nguậy rồi chạy về phòng trong làn ns mắt. Đêm hôm đó, cả cái gối của nó thẫm ướt nước mắt....... ----------------------------------------------------------------------- Mấy ngày sau của nó cũng chẳng tốt đẹp j. Nó ko thèm lên lớp làm trợ giảng cho võ đường của anh nó nữa mà cứ ngồi im trong phòng làm bạn vs game và đồ ăn vặt. Anh nó thì càng sốt ruột về cô em gái ngốc nghếch của mình ko hiểu vì sao mà trở thành con người như vậy. - Tô Hiểu Minh, anh bị đần à? Tôi đã nói là ghét hành rồi mà anh cứ cho hành vào đồ ăn là sao?- Nó hét loạn lên khi thấy trong đĩa trứng có hành mà hành là kẻ thù lớn nhất đời nó À mà thôi anh nó cũng chả muốn sớm tối lo cho cái đứa láo lếu như nó làm gì Như mọi đêm, nó lại mò xuống bếp tìm đồ ăn khuya. Mở tủ lạnh ra, đập vào mắt nó là ngăn tủ chứa đầy rau củ quả. Trời ơi, Hiểu Minh muốn mở cửa hàng bán rau à?!! Nó đau khổ cầm cốc sữa lết thân lên cầu thang thì chợt thấy có con gián đang chiễm chệ trên bậc. Nó nhìn con gián hồi lâu.... - Mày thấy đấy, cuộc đời tao cũng chẳng có j tốt đẹp cả - Nó phán 1 câu sau 1 hồi than ngắn thở dài với người bạn mới nhỏ bé, con gián ban nãy vẫn ngồi im nghe nó kể lể này nọ Nó đứng lên, cúi dập người 90 độ, thành khẩn: - Gián, cám ơn mày đã lắng nghe tao mặc dù mày có hiểu hay ko thì kệ mày. Suy cho cùng thì....... '' Bốp'' Con gián xuống chầu Diêm La Vương bởi cú đập bằng dép dc thực hiện bởi Tô Hiểu Lâm - Xin lỗi gián nhưng mày đã biết quá nhiều về bí mật của tao - Trong giọng nói của nó có đôi chút lạnh lùng vs khuôn mặt sắc lạnh như băng - Xin lỗi..