Dành tặng các bạn LGBT

Thảo luận trong 'Tâm sự ngôn tình' bắt đầu bởi Anam, 6/5/17.

  1. Anam

    Anam Thành viên

    Cút ! Cút khỏi đây ...mày ...là cái đồ bệnh hoạn ...đồ không phải người ....- Bố Duy hét ầm lên rồi cầm cây roi sắt....cứ thế quất thẳng vào lưng Duy. Mặc kệ máu chảy ướt đẫm chiếc áo trắng của cậu
    - Ông ơi ! Tôi xin ông ...tôi van ông ....đừng đánh con nữa ....tôi xin ông. - Mẹ Duy lao đến gồng hết sức đỡ lấy cây roi đang vun vút lao xuống. Nước mắt mẹ hoà lẫn trong tiếng khóc. Duy quỳ ở đó mắt trân trân không rơi dù chỉ nửa giọt nước mắt . Cơ thể rung theo từng đợt roi vọt của bố. Tay nắm chặt thật chặt để gồng mình chịu đựng từng đợt rơi
    - Bà bỏ ra , bà phải để tôi đánh ...tôi phải đánh chết cái thằng đồng tính này ....- Bố Duy gầm lên rồi đẩy mẹ Duy ngã nhào
    - Mẹ ! Cứ để bố đánh ....con chịu được ! - Duy nói trong hàng nước mắt bắt đầu rơi . Duy không chịu được những lời lăn mạ mà bố nói nữa rồi ...Ừ thì sao ....một thằng đồng tính thì sao .....Một thằng đồng tính thì không có quyền sống sao ???
    ********************************
    - Mày còn tính đi học sao ? Mày bôi trọ trét trấu vào cái gia đình này chưa đủ sao ? - Bố Duy nói ngay khi Duy vừa bước ra từ phòng , mang trên mình bộ đồ học sinh
    - Con ....vẫn sẽ đi học ....con không làm gì cả
    - Mày không làm gì á ? Làm một thằng đồng tính thì không làm gì á - Bố tức giận , thẳng tay ném chén cơm đang ăn ra ngoài sân. Rồi cứ thế lao đùng đùng vào phòng Duy lôi xách vở. Điên cuồng đem chúng ra sân. Đốt. Duy đứng đó nhìn bố đốt sạch đống sách vở không chút kháng cự. Vì mẹ đã chạy đến cầm chặt tay Duy , can không cho cậu tiến lại. Cậu cười. Trong nước mắt ....Cái kí ức ngày mà cậu bị phát giác là 1 thằng đồng tính ....cứ thế ùa về mãnh liệt và đầy chua xót ....
    Duy nhớ lại cái ngày đó. Ngày cậu đứng trước toàn trường gánh chịu sự lăng nạ đầy nhục nhã. Ngày cậu đứng lẻ loi giữa sân trường , nhìn người cậu thích giương ánh mắt đầy kinh tởm nhìn cậu. Nhìn người đó lạnh lùng quay đi. Nhìn bạn bè dần dần xa lánh , có kẻ còn tỏ ra không hề quen biết. Ngày đó , cậu hứng chịu sự ghẻ lạnh của tất thảy mọi người , kể cả gia đình :
    - Thằng bê đê ! Sao nó lại học trường mình nhỉ
    - Tránh xa nó ra ko thì bị lây bệnh đấy 3d giống nó đấy
    - Đứng đây ô nhiễm quá !
    - Thật kinh tởm !
    Tất cả ....cậu chịu được....kể cả những trận đòn thừa sống thiếu chết từ bố. Những trận đòn cứ nhiều lên từng ngày. Những vết bầm tím chưa lành hẳn thân thể cậu đã phải hứng chịu những trận đòn mới. Nhưng cậu không chịu được sự khinh thường của người cậu thích , không chịu được những giọt nước mắt không ngừng hàng đêm của mẹ. Mẹ khóc vì cậu là 1 thằng gay , khóc vì cậu là đứa con trai mà mẹ đứt ruột sinh ra là gay , khóc vì đứng nhìn cậu bị người đời khinh thường , bị bố đánh ....Mẹ à ! Con xin lỗi ...vì không phải là đứa con trai mà mẹ vẫn mong
    ***************************
    Duy ngồi đó. Hai cánh tay nặng trịch chiếc xiềng xích của bố hằn lên những vết thâm tím thật to . 1 năm , 2 năm rồi 3 năm. Cậu sống như vậy. Hàng ngày bị bố đánh đập bắt sống lại cho đúng bản chất nam nhi , bị bố bắt lên rừng làm việc như loài gia súc. Hứng chịu những đợt roi vọt mỗi khi bố lại lên cơn say. Cố gắng giả vờ điếc trước lời gièm pha của dư luận. 3 năm sống bên đau khổ tủi nhục....3 năm không được đến trường , không được gặp người con trai ấy ...đối với Duy ....là địa ngục trần gian
    Bữa sau viết tiếp vậy. Truyện dựa trên 1 nhân vật hoàn toàn có thật. Chính vì ngưỡng mộ mà Nam đã viết nên câu chuyện này dành tặng người con trai đó. Cũng như gửi tới các bạn LGBT ....Cố gắng lên nhé !
     
    danh sách diễn đàn rao vặt gov chất lượng