Chênh lệch địa vị xã hội, anh chán nản muốn buông xuôi. Ngày hôm ấy, bằng cả trái tim mình cô hét: - cưới tau về: tau-nuôi; tau-sinh-con-cho-mài; tau-đi-làm-kiếm-tiền; tóm lại: TAU NUÔI Anh ngây người, cô yêu anh đến thế sao? Anh hỏi cô muốn gì, cô chỉ mỉm cười, nụ cười thật đẹp: - không gì cả, chỉ cần mài cười thôi! =============== Ps: khoan đã, không phải là đoản ngược sao? - ờ, thì ngược Ngược chỗ nàoooooo???? - từ từ, vẫn chưa hết mà :vv =============== Tiếng rên rỉ từ căn phòng của anh và cô phát ra. Anh mang tình nhân về nhà, ngang nhiên trước mặt cô. 2 năm chung sống, anh không đánh cô thì cũng mang người tình về nhà. Trái tim như bị bóp chặt, cô đau đớn tột cùng. Cô khóc, khóc rất nhiều Người ta bảo cô "bỏ đi" Người ta khuyên cô "rời xa anh đi" .... Nhưng mà,... cô lỡ yêu anh rồi, cô không nỡ, hay nói đúng hơn, cô không thể "Mặc kệ, chỉ cần ANH CƯỜI THÔI" Ngày cô phát hiện mình bị ung thư giai đoạn cuối cũng là ngày anh xách vali đi Đi, anh không đi luôn, anh vẫn về, và: TIỀN !!! Mỗi lần như vậy, cô chỉ biết cười nhạt, ừ, ai bảo cô hứa làm gì? Cô tự hỏi: liệu khi anh biết cô mắc bệnh, anh có ở cạnh cô không? Liệu từ trước tới h, anh đã yêu cô lần nào chưa? Liệu rằng,... anh...anh có thật sự muốn cưới cô không? Hôm ấy, cô nói vs anh cô mắc bệnh, cô không dám hi vọng gì nhiều, cô chỉ muốn anh hỏi thăm 1 câu, 1 câu thôi là đủ lắm rồi Nhưng rồi, anh chỉ lạnh lùng đáp: - bệnh? Đó là chuyện của cô, chữa không được thì CHẾT, cô cũng đâu còn giá trị? Chết nhanh cho tôi yên 1 chút, đỡ phiền, đỡ bẩn mắt Cô ngồi gục xuống nền gạch lạnh tanh, cả người đau đớn, không phải đau vì những vết bầm tím trên cơ thể, cô đau vì trái tim cô đã chết, cô chết tâm === " cưới tau về: tau-nuôi; tau-sinh-con-cho-mài; tau-đi-làm-kiếm-tiền; tóm lại: TAU NUÔI" Lời hứa năm ấy hiện lên trong đầu cô những giây phút cuối cùng, cô nở nụ cười, cô luôn cười, kể cả khi đau đớn nhất. Phút cuối này, cô muốn được thấy anh, muốn được nghe giọng anh, muốn được... NHÌN THẤY NỤ CƯỜI CỦA ANH ---- ===== Anh - ngày hôm ấy, trái tim anh chợt cảm thấy lạ, ngày hôm ấy anh mất 1 người 1 người hi sinh tất cả vì anh 1 người luôn làm hết chỉ vì nụ cười trên môi anh 1 người luôn ở cạnh anh dù bị anh phản bội, đánh đập ... ngày hôm ấy, anh mất cô, mất mãi mãi - " không gì cả, CHỈ CẦN MÀI CƯỜI THÔI" Câu nói ấy, đâm 1 nhát thật sâu vào trái tim anh, anh... nhớ cô... anh muốn gặp cô... anh không cần tiền, không cần gì hết, ANH CẦN CÔ ~~~ end~~~