: " Tối qua tôi đánh anh là tôi không đúng . Thật lòng xin lỗi anh . " Bạch Hiên Vũ nhấp một ngụm trà nóng rất nhanh vị trà thanh đậm lan xuống cổ họng . Mày kiếm nhíu nhè nhẹ , cả khướu giác lẫn vị giác đều ngấm trong trà. Điệu bộ không có vẻ gì là đang nghe cô nói: " Cô chỉ đánh tôi thôi sao ? " Cô lén nhìn vết tay hồng hồng in trên mặt anh ta khẽ nuốt nước miếng : " Dạ ? Thực ra tôi còn hủy hoại thanh danh của anh.. " Anh gật đầu : "Còn gì nữa ? " Cô căng thẳng uống thêm một ngụm : " vẫn còn... còn.. " Anh ta dơ tay lên ra hiệu cô dừng : " Nếu cô không nhớ thì để tôi nhắc hộ . Thứ nhất .tối hôm qua cô làm loạn một hai bắt tôi chịu trách nhiệm trước mặt nhiều nhà báo . Bây giờ ai cũng nghĩ tôi là kẻ bội bạc khốn kiếp. Thứ hai . Cô làm mặt tôi bị thương . Thứ ba. Cô đã leo lên giường của tôi ngủ. Thứ tư. Nói thế nào cũng được.. cô chạy không thoát đâu " Cô mím môi : " Tôi đang mang thai " Bạch Hiên Vũ cười khan : " Cô có chồng hay chưa tôi cũng không ngại đâu . Vì cả thành phố ai cũng biết cô là hôn thê của tôi rồi " ------------------giải phân cách part 2---------------------- " Lão đại biết gì chưa ? " Hắn phì phèo điếu thuốc : " Cái quái gì ? " Tên tóc đỏ đưa tờ báo cho hắn : " anh đọc đi.. con anh sắp gọi thằng khác là cha rồi " Hắn nhìn dòng chữ in trên mặt báo , bỗng nhiên không hiểu tại sao lòng lại có cảm giác tức giận, hậm hực. : " Mẹ kiếp.. con đàn bà lăng loàn.. " Hắn hùng hổ bấm điện thoại gọi cho cô . " Alo ? " " mày là thằng nào ? " " tiên sinh bên kia dây a tiên sinh đâycó phải bị bại não không ? Gọi đến còn hỏi ai ? " " Mày.." " Sau này đừng gọi vào số này nữa . Vợ tôi bận dưỡng thai . Cảm ơn .