Hôm nay ,cô đi mua đồ. Nhìn thẻ tài khoản ,cô cười trào phúng ông ta quả là người *cha tốt * ,sau khi cô đồng ý chuyện ấy ,thái độ của m.n quay 180 độ,từ 1 người thân phận kém cỏi giờ trở thành đại tiểu thư cao quý hừ. Cô bước vào cửa hàng quần áo . Cô nhân viên nhìn cô ,cười nói : -Tiểu thư cần gì ạ? -Tôi đi xem đã . Cô mỉm cười đáp . -Vâng . Rồi cô ta rời đi tiếp chỗ khác. Sau khi cô nhân viên đi , Hạ Tiểu Ly đi dạo ,chợt cô va vào 1 người : -Này cô ko biết nhìn đường à ,làm dơ áo tôi rồi ,bắt đền đấy . Cô ngước mắt lên thì thấy đây là 1 cô gái xinh đẹp nhưng trên mặt là biểu tình chua ngoa khiến cô bớt đẹp . Cô cau mày : -Chính cô va vào tôi giờ còn nói gì nữa . -Mày va tao còn nói nữa hả mày biết tao là ai ko ? -Đủ rồi !!! Một giọng nói vang lên ,lúc này cô mới để ý 1 anh chàng bên cạnh cô gái ,anh áy náy nhìn cô : -Thật xin lỗi , cô ấy đc nuông chiều quá. -Ko sao. Cô lạnh nhạt đáp rồi bỏ đi ,nói nhiều tốn hơi. Anh chàng kia ko ngờ mình bị bỏ rơi như vậy ,anh cười : -Thú vị a. Anh lẩm bẩm . -Tại sao anh bênh nhỏ kia,anh ... -câm mồm, bớt đi giùm tôi . Cô bé sợ hãi ,nhưng trong lòng lại xuất hiện 1 thứ gọi là thù hận. Sau khi rời đi ,Tiểu Ly gặp 1 chiếc váy đỏ thắm . Cô sáng mắt lên . Cô yêu màu đỏ ,vì màu đỏ là màu mẹ cô yêu . Cô chỉ vào bộ váy yêu cầu gói lại . Nhưng hôm nay là ngày sui cuả cô hay sao ấy . Cô nhức đầu nhìn ra ngoài xa ... -A tiểu Ly là em sao? -Tôi đã nói đừng bám theo tôi nữa mà,anh điếc à?!?! ------ đoán xem là ai nhé .