Cô đã đặt chân đến 1 thành phố mới, với 1 cái tên mới, cùng quyết tâm sẽ thay đổi cuộc sống cua mình. Cô đơn? Ko bạn bè? Giữ mọi truyện trong lòng? Ko! Cô nhất định ko vậy nưa. Quyết tâm là vây nhưng cuôc sống ở 1 nơi xa lạ ko người quen biết đâu phải dễ dàng. Và rồi, ngày đó đã tới, cô đang lo lắng vì ko biết xoay sở như thế nào thì... Tiếng thắng xe chói tai cùng tiếng bánh xe ma sát với mặt đường làm cô choáng váng. Sau đó sảy ra những truyện gì cô ko còn nhớ. Khi tỉnh dậy, cô thấy mình đang ở trong môt căn phòng, cố nhớ nhưng cô ko nhớ đươc chuyen gi đa sảy ra. Môt cô gái trạc tuổi cô bước vào nói cô bị đụng xe nhưng may chỉ xây xước nhẹ, ko cần quá lo lắng. Sau 1 hồi noi chuyên, cô đã nói những gì xảy ra với mình cho người bạn đầu tiên kia. Người đó khuyên cô ở nên lại đây, nếu như ko chê thì đến làm ở cửa hàng hoa do gia đình mở. Nếu là trước đây, cô sẽ ko nhận sư giúp đỡ như vây. Nhưng giờ đây, cô còn sư lua chọn nào khác? Sự lưa chọn này đã cho cô 1 cuôc sống mới. Cô chẳng những có chỗ ăn, ở mà còn có viêc lam khá ổn. Nhờ tính chăm chỉ, diu dàng, cởi mở, cô được cả gia đình đó yêu thương, quý mến như thành viên trong gia đình. Họ cũng biết và ko hỏi về gia đình cô. Nơi đây, cô cảm nhân đươc tình cảm gia đình, tình bạn bè mà trước đây cô chưa từg có. Cuôc sống cô cứ thế mà xuôn sẻ trôi. Rồi 1 lần đang bó hoa cho khách, trời bất trợt mưa giông. Ngay sau đó giọng nói vọng tới tai cô: - Cô cho tôi trú mưa ở đây nhé. Cô trả lời theo bản năng "uhm" Nhưng chợt nhận ra giong nói ấy rất quen thuôc. Quay mặt lai, cũng đúng lúc người đó dang hướng về phía này. Là anh? Là anh sao? Đây chẳng phải người mà trước đây cô ko dám đón nhân tình cảm sao? Cô như đứng hình trong khi anh bước tới mở lời cho cuôc tái ngộ lâu ngày. Anh vẫn vậy nhưng đã chín chắn hơn. Cô đã thay đổi, đã tươi mới và cởi mở hơn. Anh cũng cảm nhận đươc hp trong ánh mắt cô mà trước đây anh chưa thấy. Sau ngày đó, hôm nào anh cũng đến, cùng cô bó hoa, cùng cô tưới hoa, cùng cô đi dạo... Cuộc sống cua cô ngày càng hạnh phúc. Rồi đến môt ngày cô nhận đươc 1 tin nhắn: "Chị ơi! Chị về với em đi. Em nhớ chị lắm, :-( bố mẹ ko ở nhà, chị cũng đi, 1 mình em cô độc lắm..." Cô chợt nhận ra mình đã xa nhà 2 năm rồi. Sau tin nhắn cua mẹ sau 1tuần cô đi: "Mày đi ra ngoài xã hội thì nhớ cẩn thận, mày cũng lớn rồi, tự mà chăm sóc bản thân mình. Muốn về nhà cũng đươc, ko về nưa cũng đươc..." sau đó, cô ko nhận đươc bất kì tin nhắn hay cuôc goi nao nua. Giờ đây, tin nhắn cua đứa em đã làm cô phai suy nghi. Nên làm gì đây? Ở lại? Tiếp tục hay quay về?