“Ông Nam, chúng tôi đã gửi các ý kiến đề nghị khắc phục những lỗi đã xảy ra trong dự án vừa qua và đã mất hết một ngày hôm qua để nghe các ông trình bày phương án khắc phục. Nhưng tôi phải nói thật là kế hoạch hành động của các ông đưa ra hết sức hình thức, không đi thẳng vào thực chất vấn đề. Nếu đến ngày thứ hai tuần tới, các ông không đưa ra được kế hoạch mới và giải thích với chúng tôi qua Skype, tôi nghĩ chúng ta khó có thể hợp tác tiếp”. Cái bệnh cứ bị phê bình là nhận ngay, chưa biết lỗi gì đã xin, sau đó hứa sửa chữa, khá hơn tí là đưa ra những biện pháp khắc phục chung chung, đã nhiễm vào máu mỗi người chúng ta rồi. Nhan nhản trên các phương tiện thông tin đại chúng, đầy rẫy trong các trường học, công sở. Năm 2006, trong một cuộc gặp bàn kế hoạch đầu năm, khách hàng đã hỏi thẳng: 2 nhân viên của ông cử sang đây, viết một bản kiểm điểm cũng không biết cách viết. Xin hỏi là các ông đã cử 2 nhân viên kém nhất của mình, hay cả công ty ông toàn những người như vậy, hay xin lỗi, đất nước ông toàn những người như vậy? Cũng may có khách hàng nghiêm khắc tát vào mặt như vậy nên anh em chúng tôi mới tiến bộ. Mặc dù còn xa mới được như mong muốn. Thất bại chỉ là mẹ của thành công nếu chúng ta học được cách viết kiểm điểm.