❤Đoản Song Sinh❤

Thảo luận trong 'Tâm sự ngôn tình' bắt đầu bởi Lin, 29/4/17.

  1. Lin

    Lin Thành viên

    Hoàng Yến Uyên và Hoàng Yến Y là chị em song sinh của Hoàng gia.

    Chị là Hoàng Yến Uyên,còn cô-Hoàng Yến Y.

    Chị luôn được ba mẹ cưng chiều,còn cô chỉ là vô hình trước mặt ba mẹ.

    Ba mẹ cưng chị hơn do chị có tài ăn nói,còn cô luôn rụt rè,nên ba mẹ cảm thấy không tự hào về cô.

    Chị luôn học giỏi,đứng nhất nhì trong lớp,trường.

    Còn cô,luôn hàn bét,nhưng đâu ai biết thành tích của chị là của cô đâu.

    Cô và chị,cô đeo kính bởi vì cô hay đọc sách cận,còn chị thì không đeo.

    Cô luôn nghe theo lời chị,mỗi khi đến kì kiểm tra hay đi học,cô luôn tháo kính ra,làm chị đi làm bài hộ.

    Đôi khi cô còn đi học giúp chị,vì cô và chị học khác lớp nên không ai nhận ra.

    Bài kiểm tra,bài thi của chị luôn điểm cao là do cô giả chị,vào lớp chị làm hộ. Vì là song sinh nên không ai biết cả.

    Còn bên chị,bài kiểm tra,bài thi của cô chị chỉ làm đại rồi ngủ. Nên cô luôn đứng hạng bét trong lớp như vậy đấy.

    Cô cảm thấy mình ngốc khi giúp chị,nhừn chịu thôi vì chị là đứa con ba mẹ cô luôn tự hào,giúp chị coi như làm ba mẹ vui. Còn cô cũng quen rồi,sao cũng được.

    Như bình thường,hôm nay là ngày thi cuối học kì hai của trường cô. Cô và chị đổi vị trí cho nhau như cũ.

    Trước khi đi,cô đưa chị chiếc kính của mình,còn bản thân phải đeo kính áp tròng do cô cận hơi nặng, không kính không thấy gì cả.

    Vào phòng thi,cô như cũ làm bài giúp chị,cô đã làm việc này từ lúc cấp 2 rồi,bây giờ đã cấp 3 cũng đã quen nên không ai phát hiện. Vì cô và chị quá giống nhau,chỉ cô đeo kính và chị không đeo thôi.

    Đang làm bài thi giúp chị,bỗng...

    "Thưa thầy,bạn này không phải là Hoàng Yến Uyên" Hắn-hội trưởng đứng lên nói với giám thị.

    Cô bỗng khựng lại,sao hội trưởng lại biết? Bình thường đâu ai phát hiện.

    Giám thị nghe hắn nói,cau mày đi xuống chỗ cô,vì hai chị em cô khá nổi tiếng trong trường nên ai cũng biết.

    "Cô ấy là Hoàng Yến Y,không phải là Hoàng Yến Uyên"Hắn nói.

    Giám thị cau mày.

    "Em là Hoàng Yến Uyên hay Hoàng Yến Y?"Giám thị hỏi.

    Cô sợ hãi cúi đầu,sao..sao..sao lại bị phát hiện chứ? Sao lại vậy?

    "Em không nói,được theo tôi lên văn phòng"Giám thị nói.

    Cô gật đầu rồi bước theo giám thị lên văn phòng. Còn hắn đừn đó nhìn cô lặng đi nói nhỏ.

    "Em quá ngốc để bị lợi dụng Yên Y à"

    Sau đó,chị cũng bị mời lên văn phòng.

    Mọi chuyện được làm rõ do cô khai hết đến mức này không thể dấu nữa,thôi thì nói thật hết vậy.

    Sau khi mọi chuyện làm rõ,chị bị mọi người bàn tán,còn cô thì mọi người lại nhìn cô đầy thương cảm.

    Khi về nhà,ba mẹ không mắng chị còn an ủi chị,nói sẽ cho chị du học. Còn cô thì bị mắng do vô dụng không giúp chị che dấu còn nói ra hết mọi chuyện.

    Cô đau,tại sao ba mẹ không bao giờ quan tâm cô. Lúc nào cũng chị,lúc nào cũng vậy.

    Cô khóc,chạy ra khỏi nhà.

    Ngồi bên bờ sông,cô khóc nức nở,khóc cho thỏa đi,cô dấu trong lòng cũng đủ mệt rồi. Bây giờ sao cũng được,cô không quan tâm.

    Bỗng,ai đó khoác lên vai cô chiếc áo khoác.

    Hắn ngồi xuống bên cạnh cô,kéo cô vào lòng nói nhỏ.

    "Khóc đi,khóc cho thỏa"

    Nghe câu nói của hắn,cô òa khóc lớn hơn,khóc nức nở trong lòng hắn. Vì đây là lần đầu tiên có người an ủi cô.

    Cô khóc một trận lớn,hắn vỗ vai cô.

    "Thỏa chưa?"Hắn hỏi.

    Cô lúc này mới rời khỏi vòng tay hắn,ngước mặt lên nhìn hắn.

    "Cậu là người hồi sáng nói với giám thị"

    Hắn gật đầu.

    "Sao...cậu nhận ra? Đã nhiều năm tôi làm như vậy,nhưng không ai biết,chỉ có cậu"

    Hắn mỉm cười.

    "Cậu đoán thử xem!"

    Còn

    P/s: Thi công nghệ cái có ý tườn[​IMG][​IMG][​IMG]
     
    danh sách diễn đàn rao vặt gov chất lượng